Sát thủ bóp cổ ở thành Boston - Chương 07

Sát thủ bóp cổ ở thành Boston - Chương 07

DeSalvo không hề giết người

Ngày đăng
Tổng cộng 9 hồi
Đánh giá 9.8/10 với 7506 lượt xem

Nhưng câu chuyện lại ngả sang một hướng khác: Dù DeSalvo đã khai và miêu tả khá chính xác những vụ án mạng xảy ra, vẫn còn nhiều người tin rằng hắn là người tốt. Luật sư, bác sĩ tâm lý của nhà tù, kể cả những cảnh sát từng làm việc với DeSalvo, đều khẳng định hắn chỉ có thể là một tên ăn cắp vặt mà thôi.
Thậm chí, Susan Kelly, nhà báo quan tâm đến vụ này, còn lên tiếng bênh vực DeSalvo, cho rằng hắn hoàn toàn vô tội. Một trong những lý do Kelly đưa ra là “không hề có một chứng cứ thực tế nào chứng tỏ DeSalvo dính líu vào các vụ giết người. Không nhân chứng nào xác nhận được DeSalvo đã có mặt tại nơi xảy ra các vụ giết người, mặc dù anh ta có một khuôn mặt dễ nhớ, đặc biệt là chiếc mũi to".
Người đầu tiên tỏ ra nghi ngờ kết luận của cảnh sát là Kenneth Rowe, sinh viên ngành kỹ thuật sống ngay phía trên căn hộ của Joann Graff. Anh đã nói chuyện với một người lạ mặt ngay trước khi xảy ra vụ giết người. Khi được đưa tới nhận diện, anh cho biết DeSalvo không phải là người đã tìm Joann. Jules Vens, người điều hành quán rượu Martin gần nhà Joann Graff tại Lawrence, thì cho biết sau vụ án mạng, có một người đàn ông giống như miêu tả của Rowe tới quán của ông. Hắn tỏ vẻ lo sợ và bị kích động như thể đang bị ai đó truy đuổi. Nhưng người đó không phải là DeSalvo. Một nhân chứng khác là Eileen O’Neil không xác định được DeSalvo có phải là người mà cô nhìn thấy qua cửa sổ phòng tắm trước khi vụ sát nhân xảy ra hay không.
Ngoài ra, Kelly còn chỉ ra rằng “có tàn của 3 điếu thuốc lá hiệu Salem trong phòng Mary Sullivan. Không ai trong căn hộ hút loại thuốc lá này. Một điếu thuốc Salem khác cũng được tìm thấy trong bồn cầu của căn hộ 4-C tại 315 đại lộ Huntington nơi Sophie Clark bị giết. Trong khi đó thì Albert DeSavlo không hề hút thuốc”.
Quan trọng hơn cả là nhân chứng Marcella Lulka, người sống cùng khu nhà với Sophie Clark. Cô đã gặp một người tự xưng là “ông Thompson”, muốn vào phòng cô để sơn nhà. Người đàn ông đó cao khoảng 1,8 m, có mái tóc màu mật ong chải về phía sau, khuôn mặt hình trái xoan. Cô không xác định được chính xác màu da của anh ta, nhưng đoán rằng anh ta vào khoảng 25 tuổi. Cuộc gặp này chỉ diễn ra vài phút trước khi Sophie Clark bị giết. Lulka sau đó đã giúp cảnh sát phác họa chân dung của “Thompson”. Đó là một người đàn ông có dáng vẻ bề ngoài tinh tế, khuôn mặt dài hẹp, mũi mỏng, cằm nhọn và một đôi mắt lớn hình quả hạnh. Tất cả đều không hề giống Albert DeSalvo.
Khi DeSalvo bắt đầu thú nhận về các vụ giết người, Bottomly cho triệu tập Marcella Lulka và Gertrude Gruen để họ có thể bí mật nhìn mặt hắn trong tù. Gruen là người phụ nữ duy nhất sống sót trong lần gặp mặt sát thủ bóp cổ. Cô chống cự lại và buộc hắn phải bỏ chạy. Còn Lulka, từ nhiều ngày trước đó đã được xem ảnh của những kẻ tình nghi.
Cả hai đều không thể khẳng định được DeSalvo có phải là kẻ họ gặp hay không.
Trong cuộc gặp, hai người còn được nhìn mặt tên tù bị kết án giết người George Nassar. Bắt gặp ánh mắt đầy hận thù của Nassar, Gruen đột ngột nhận ra nét giống với dáng điệu của kẻ đã tấn công cô. Còn Lulka thì giật mình khi nhìn thấy Nassar. Hắn chỉ khác kẻ cô đã nhìn thấy vào buổi chiều hôm đó ở mái tóc màu đen (chứ không phải màu mật ong như cô đã miêu tả với cảnh sát).

Chương trước Chương sau