Sát thủ lạnh lùng - Chương 98

Sát thủ lạnh lùng - Chương 98

Sát thủ lạnh lùng
Chương 98

Ngày đăng
Tổng cộng 99 hồi
Đánh giá 8.2/10 với 112913 lượt xem

Ngôi nhà nằm bên vách đá nhìn xuống vịnh Chesapeake của Gray được gấp rút xây lại. Sau sự kiện kinh hoàng vừa rồi, độ an toàn và bảo mật của ngài giám đốc tình báo được đặt lên hàng đầu. Và dĩ nhiên, căn nhà sẽ được bảo vệ cẩn mật khỏi bị nổ tung làn nữa. Đề phòng Oliver stone vẫn còn theo dõi, các cửa sổ đều được lắp kính chống đạn và không sử dụng nguồn khí đốt dẫn từ bên ngoài. Nhân viên cảnh vệ vẫn ngủ trong căn nhà nhỏ gần đó. Đường hàm thoát hiểm cùng căn phòng tiện nghi dưới mặt đất cũng được sửa sang lại.
Gray dậy rất sớm và đi ngủ muộn. Chiếc phi cơ đưa đón ông đi làm có thể hạ cánh bất kỳ khi nào ở sân sau của ngôi nhà. ông còn có một chiếc phản lực riêng để đưa ông đến bất kỳ điểm nóng nào trên thế giới. Dẩu thời gian tại chức chỉ còn vài năm, nhưng ông biết rằng mình sẽ luôn được nhớ đến như một quân nhân mẫn cán suốt đời phục vụ đất nước. Điều này vô cùng có ý nghĩa với ông.
Cơn bão nhanh chóng ập đến từ ngoài khơi, ông nghe thấy tiếng sấm gào thét dữ dội khi đang thay đồ. Đã sáu giờ sáng, ông cần phải khẩn trương.
Chiếc phi cơ không thể cất cánh ngày hôm nay. Từng cơn gió bão bùng và những đợt sấm chớp liên hồi đang muốn xé toang bầu trời u ám.
Ông leo lên đoàn xe hộ tống, gồm ba chiếc xe thể thao đa năng. Xe của ông đi giữa. Tay tài xế và tên cận vệ ngồi trong chiếc Escalade; hai chiếc xe còn lại chở sáu tay thuộc hạ có trang bị vũ khí.
Qua khỏi khuôn viên khu nhà, đoàn xe lâm lũi tiến ra đường lộ. Mưa bắt đầu rơi. Quyển sách tóm lược cho cuộc họp sáng nay đã để mở trước mặt, nhưng đầu óc ông đang quanh quẩn nơi nào.
John Carr vẫn còn nhởn nhơ bên ngoài.
Đoàn xe giảm phanh để quẹo cua. Gray vừa trông thấy cái gì đó. ông hạ kính xe để nhìn rõ hơn.
Xa xa trong đám cỏ bên vệ đường thấp thoáng một ngôi mộ với chiếc lá cờ Mỹ nhỏ được cắm phía trước tẩm bia trắng. Nó hoàn toàn giống tất cả các ngôi mộ ở nghĩa trang quốc gia Arlington.
Đột nhiên, Gray chợt tỉnh ra mình đã làm gì. Không kịp thốt lên, một viên đạn từ nòng sùng trường tầm xa ghim thẳng vào đầu và kết liễu đời ông.
Đám cận vệ lập tức lao ra khỏi xe, rút súng lia khắp mọi hướng. Nhưng không gian vắng lặng như tờ.
Trong khi các tay súng liên tục rà soát xung quanh, một tên cận vệ chạy đến mở cửa xe. Cả thân hình bê bết máu của Carter Gray đổ ập xuống, chiếc dây đai an toàn vẫn buộc chặt nơi thát lưng.
“Khốn kiếp,” tên cận vệ lầm bầm trước khi gọi điện thoại.

Chương trước Chương sau