Điệp vụ thành Bát Đa - Chương 08

Điệp vụ thành Bát Đa - Chương 08

Điệp vụ thành Bát Đa
Chương 08

Ngày đăng
Tổng cộng 25 hồi
Đánh giá 9.7/10 với 20699 lượt xem

Căn phòng hãng Valhalla Gramophone Company nằm ở một tòa cao ốc giữa thành phố London. Người đàn ông ngồi ở bàn làm việc đang đọc một cuốn sách về kinh tế. Tiếng chuông điện thoại reo, gã đưa tay nhấc máy, giọng gã nói nhỏ nghe như một cái máy.
“Văn phòng hãng Valhalla Gramophone Company nghe đây. Xin lỗi, ai ở đầu dây ạ?”
“Sanders đây”.
“Sander of the River hả? Dòng sông nào vậy?”
“Dòng sông Tigris. Báo cáo, mục tiêu A.S. đã bị mất dấu”.
Người cầm máy chợt im tiếng. Rồi giọng nói rất khẽ ban nãy lại cất tiếng, lạnh tanh.
“Có phải ông nói là...”
“Vâng, bọn tôi đã mất dấu nàng Anna Scheele”.
“Không được nêu tên. Các ông đã phạm một sai lầm chết người. Nội vụ đến đâu rồi”.
“Nàng đến dưỡng đường như tôi đã báo cáo lần trước. Nàng còn một người chị đang bị một cuộc phẫu thuật”.
“Thế à?”
“Cuộc phẫu thuật thành công. Bọn tôi chờ mục tiêu A.S. trở lại khách sạn Savoy mục tiêu vẫn mặc bộ quần áo như lần trước. Không thấy quay về. Vẫn cho theo dõi chung quanh dưỡng đường, mục tiêu vẫn còn đâu đây”.
“Rồi còn thấy gì nữa không”.
“Chúng tôi vừa phát hiện. Mục tiêu di chuyển theo xe cứu thương, ngay sau cuộc giải phẫu”.
“Biết đâu nàng cố ý đánh lừa”.
“Có thể lắm. Tôi dám chắc nàng chưa biết đang bị theo dõi. Chúng tôi rất dè dặt. Bọn tôi có ba người và...”.
“Thôi đừng nêu lý do... chiếc xe cứu thương chạy về hướng nào?”
“Chạy về hướng Bệnh viện University College Hospital”.
“Các bạn đã nắm được tin tại bệnh viện chưa?”
“Xe chở người bệnh có y tá đi kèm theo. Có thể nàng Anna Scheele đóng vai y tá. Không ai biết nàng bỏ đi đâu sau khi bàn giao người bệnh”.
“Còn người bệnh hiện giờ ra sao?”
“Người bệnh vẫn chưa hay biết vì đang còn say thuốc gây mê”.
“Vậy là Anna Scheele rời khỏi bệnh viện University College Hospital cải trang làm y tá đang còn lẩn quẩn đâu đó”.
“Đúng. Có thể nàng sẽ quay trở lại khách sạn Savoy”.
Câu chuyện bị cắt ngang.
“Nàng không quay lại Savoy đâu”.
“Ta thử kiểm tra các khách sạn khác xem sao”.
“Được thôi, nhưng tôi không cho là ta sẽ thu thập được tin gì thêm. Chuyện đó nàng đã tính trước rồi”.
“Vậy thì ta nên theo cách nào?”
“Ta kiểm tra các bến cảng Dover, Folkestone v.v... kiểm tra hãng máy bay. Ngoài ra còn kiểm sổ đăng ký chuyến bay đi Bát Đa hai tuần tới đây. Nàng không lấy tên thật đâu, hãy kiểm tra những hành khách cùng lứa tuổi”.
“Nàng không làm chuyện đó đâu. Các ông chỉ có điên mới nghĩ ra vậy. Chị nàng đã hay biết gì chưa?”
“Chúng tôi đang liên hệ với các y tá bên dưỡng đường. Có thể người chị ngỡ là mục tiêu A.S. đang ở Paris hoạt động kinh doanh và đang ở lại khách sạn Ritz Hotel. Bà cho là A.S. đã bay về lại nước Mỹ ngày 23”.
“Tóm lại, A.S. không báo cho người chị biết một chi tiết nào hết. Nên chúng ta chỉ còn cách kiểm tra ngay tại nơi đăng ký vé. Nàng phải bay qua Bát Đa - chỉ có đi máy bay mới kịp. Còn Sanders thì sao?”
“Hả?”
“Không được bỏ cuộc nữa. Đây là cơ hội cuối cùng”.

Chương trước Chương sau