Bí ẩn vụ song sinh - Chương 13

Bí ẩn vụ song sinh - Chương 13

Bí ẩn vụ song sinh
Chương 13

Ngày đăng
Tổng cộng 17 hồi
Đánh giá 9.7/10 với 18468 lượt xem

Ngay y khi tòa vừa nghĩ, Mason với đôi mắt hết sức tập trung tư tưởng, nói với Paul Drake:
- Được rồi, Paul. Tôi muốn có hành động và hành động thật nhanh. Ai là chuyên viên về biểu đồ giỏi nhất trong vùng này? Tôi muốn trắc nghiệm một người để xem ai là kẻ nói dối.
- Carlman Jasper là người nổi tiếng nhất. Nhưng ai là người được trắc nghiệm? Carter Gilman đang bị giam. Glamis Barlow cũng đang bị giữ vì là nhân chứng cụ thể, và...
- Chủ yếu tôi nghĩ đến Nancy Gilman, Mason nói. Một người đàn bà đầy bí ẩn, quá trang trọng, quá tao nhã và cũng hết sức khêu gợi. Bà ta là thùng thuốc nổ và anh không bao giờ có thể biết được bà ta nghĩ gì, ngoại trừ anh đột nhập vào được bên trong.
- Được rồi, anh muốn tôi phải làm gì?
- Đưa Carlman Jasper tới văn phòng anh. Bảo ông ta xếp đặt máy móc sẵn sàng để làm trắc nghiệm phát hiện nói dối.
- Và anh định trắc nghiệm bà Nancy Gilman à?
- Đúng vậy.
Quay sang Della Street, Mason nói:
- Della, cô gọi cho Nancy Gilman, nói với bà ta là tôi muốn gặp tại văn phòng mình. Tôi cần nói chuyện với bà ta.
Della Street gật đầu.
- Hãy nói chuyện với bà ta và chờ tôi, Mason dặn tiếp.
Khi Della Street đi rồi, Mason quay sang Paul Drake:
- Anh hãy điện thoại cho Carlman Jasper đến ngay và có thể tôi cũng muốn anh được trắc nghiệm luôn.
- Tôi? Drake kêu lên vẻ ngạc nhiên.
- Đúng vậy, Mason nói. Anh có thể sẽ trở thành nhân chứng chủ yếu trong vụ án này.
- Làm sao lại có thể như vậy?
- Nhân chứng McCoy có thể là mấu chốt của tất cả mọi chuyện. Ông ta sẽ khai là đã nhìn thấy Glamis Barlow rời khỏi văn phòng của Vera Martel lúc chín giờ mười lăm. Còn sổ tay của anh thì ghi Glamis Barlow chơi đánh bạc với máy ở sòng bạc cho tới lúc chín giờ mười một. Như vậy, cô ta không có thời gian để tới văn phòng của Vera lục lọi, tìm kiếm và rời nơi ấy vào lúc chín giờ mười lăm được.
- Anh nhớ rằng, Drake nói. Sau khi cô ta vụt chạy ra tắc xi thì tôi không biết là cô ta đã đi đâu.
- Nhưng, Mason nói, anh đã gọi về cho tôi, tôi giục anh đến quan sát tại nhà Steve Barlow và anh đã gặp cô ta tại đấy.
- Nhưng dĩ nhiên đó là chuyện mãi về sau.
- Bao lâu sau?
- Khoảng chừng..., sau khi cô ta đã đi khoảng chừng bốn mươi lăm phút.
- Nhưng cho tới chín giờ mười một, cô ta vẫn còn chơi đánh bạc với máy, phải không?
- Đúng như vậy.
- Liệu có thể anh đã nhầm giờ chăng?
- Không bao giờ. Ngoại trừ tôi đã nhìn sai kim đồng hồ.
- Vô lý. Anh là một thám tử, không lẽ anh lại nhìn sai kim đồng hồ, Mason nói. Khi lên trước bục nhân chứng, anh phải xác định rõ yếu tố thời gian. Liệu có thể anh còn nhìn thấy cô ta vào lúc chín giờ mười lăm không?
- Tôi nhớ là đã quan sát thấy cô ta đánh bạc với máy từ tám giờ bốn mươi đến chín giờ mười một, Drake nói, và liên tục quan sát chiếc xe tắc xi đưa cô ta đi, đúng chín giờ mười hai là mất hút.
- Như vậy là rất tốt, Mason nói. Cứ khẳng định như vậy. Còn bây giờ, gọi ngay cho Carlman Jasper chuẩn bị mọi thứ ở văn phòng của anh. Tôi sẽ để Della Street và Nancy Gilman chờ cho tới khi anh sẵn sàng cho cuộc trắc nghiệm. Sau đó, tôi sẽ về văn phòng tôi và cố gắng khai thác Nancy nói rõ sự thật, rồi sẽ yêu cầu bà ta làm trắc nghiệm phát hiện nói dối.
- Điều nói thật là gì? Drake hỏi.
- Là Nancy Gilman phải biết Vera Martel.
- Và Vera Martel đã tống tiền bà ta với những điểm yếu trong quá khứ? Drake hỏi.
- Không hẳn là như vậy, Mason nói. Vụ tống tiền này có một khía cạnh rất đặc biệt.
- Biện lý đang cố đẩy chúng ta đến miệng hố. Ông ta đã bố trí vụ án với các yếu tố nhằm chống lại Carter Gilman, đủ để buộc ông ấy tội sát nhân, ngoại trừ trong vòng vài tiếng đồng hồ nữa, chúng ta tìm ra được sự thật chứng tỏ là Gilman vô tội.
- Anh chẳng bao giờ có thể chứng minh được là ông ta vô tội khi đối diện với các bằng chứng đã có, Drake nói. Anh nói sao khi ông ta đến gặp thợ khóa với mẫu chùm chìa khóa của văn phòng bà Vera Martel. Bằng chứng về mạt cưa cũng đã quá đủ, còn vụ chìa khóa thì ngay cả anh cũng không gỡ nổi cho ông ta.
- Tôi biết, Mason nói. Nhưng có một người có thể gỡ cho ông ta được.
- Ai vậy?
- Hamilton Burger.
- Bộ anh muốn đùa à? Drake hỏi.
Mason lắc đầu đáp:
- Vì Hamilton Burger quyết tâm tạo dựng nên vụ án và ông ta đã ôm đầy đủ cả hai thân chủ của tôi vào trong vòng lẩn quẩn với các yếu tố sai lầm mà ông ta không gỡ ra được. Đó là chưa kể đến việc ông ta quên mất yếu tố ông Chánh án Alvord rất bực mình về phương pháp của ông ta. Tôi chắc rằng ông chánh án sẽ không tha cho ông ta khi nhìn thấy sự sụp đổ trong yếu tố tạo nên vụ án.
- Yếu tố nào bị sụp đổ?
- Glamis Barlow đã lẻn vào văn phòng của Vera Martel.
- Ồ, Perry. Drake nói. Đó chỉ là sai lầm về yếu tố thời gian. Hoặc McCoy hoặc là tôi đã sai lầm.
- Anh lại không dám khẳng định rồi, Mason nói.
- Tôi khẳng định chứ, Drake nói. Nhưng thời gian là một yếu tố rất dễ bị lầm lẫn. Nếu anh quá nhấn mạnh đến yếu tố thời gian thì bất quá McCoy chỉ cần thua trên bục nhân chứng và nói "Vâng, tôi nghĩ rằng lúc đó là chín giờ mười lăm, nhưng có thể là tôi đã lầm. Tôi nghĩ rằng lúc đó có thể là mười giờ mười lăm"
Mason nói:
- Nhưng anh thì tôi tin đã khẳng định yếu tố thời gian. Bởi vì chúng ta đang đụng phải một cái gì đấy.
- Cái gì vậy?
- Tôi cũng chưa rõ, Mason nói. Hãy gọi cho Cartman Jasper tới văn phòng anh đi. Nếu không gặp ông ta, hãy kiếm một tay khác thật giỏi. Điều cần thiết là phải thật gấp.
- Họ thường muốn làm công việc đó ở văn phòng riêng của họ, Drake nói. Các máy móc trang bị sẵn tại đấy và...
- Tôi biết, tôi biết. Mason chận ngang một cách sốt ruột. Bây giờ thì không phải là điều họ muốn, mà là điều tôi muốn. Họ có những máy xách tay mang theo và họ có thể bố trí ngay được. Và nếu bà Nancy Gilman là người phản ứng tốt, thì chỉ trong vòng mười lăm phút là chúng ta biết được rõ mọi chuyện.
- Được rồi, Drake nói. Tôi sẽ gọi Jasper.
Mason nhìn đồng hồ nói:
- Tôi đã dành cho Della Street khoảng mười lăm phút để chuẩn bị. Tôi chắc rằng Della có thể giữ được Nancy tại văn phòng và chắc là bà ta cũng hơi sốt ruột.
- Và rồi anh sẽ vào phòng tôi? Drake hỏi.
- Phải. Khi đó chính tôi sẽ vào. Mason trả lời.
- Được rồi, Drake nói. Tôi sẽ gọi ngay cho Jasper. Tôi chắc chắn là sẽ gặp ông ta và chúng tôi sẽ sẵn sàng để đợi anh.

Chương trước Chương sau